Lên đỉnh với chính đôi tay 18 năm kinh nghiệm của mình

Hình ảnh Thư trong nhà hàng – chiếc bàn gỗ phủ khăn trắng, ánh đèn mờ ảo, tay Nam luồn dưới bàn, và ánh mắt đờ đẫn của cô – hiện lên rõ nét, làm cặc anh cứng lại trong quần. Anh quay sang Thư, giọng trầm ấm pha chút khàn đục: “Em yêu, không sao nữa đâu, em yên tâm, anh ở đây rồi.” Anh bước tới, đôi tay rắn chắc ôm lấy cô từ sau, hơi thở nóng hổi phả vào gáy cô, bàn tay luồn qua lớp áo khoác mỏng, miết nhẹ lên eo cô, “Đừng sợ nữa, em.”
Thư giật mình, hơi ấm từ anh làm cô run lên, nhưng cơ thể cô lại đáp ứng theo cách không ngờ. Hoàng bước ra từ bếp, cầm cốc cà phê, ngồi đối diện, rút tấm ảnh nhà hàng đặt trước mặt cô, giọng trầm: “Em yêu, anh cần em nói thật, lúc Nam làm vậy ở nhà hàng, em có thích… à em bị hắn cưỡng ép phải không?” Thư giật mình, thìa rơi xuống bàn, nước mắt lăn dài, “Anh, em bị ép, em không muốn, anh đừng nghĩ vậy.” Hoàng nắm tay cô, “Anh tin em, nhưng anh cần hiểu, lúc đó em run, là sợ hay là… sướng?” Em đừng hiểu lầm anh chỉ hỏi rõ để trình báo với công ăn thôi, có đầy đủ bằng chứng sẽ dễ buộc hắn phải nhận tội.